BƯỚNG BỈNH Ở TRẺ - CÁCH ỨNG XỬ CỦA NGƯỜI MẸ
Tôi thực sự phải công nhận câu hỏi này là không thừa vì gần như các bậc phụ huynh rất hay phàn nàn rằng: Sao trẻ cứ bắt mẹ đọc đi đọc lại một quyển truyện? hay Sao trẻ cứ nói "không" với mọi thứ, từ đồ ăn đến việc ạ chào mọi người? Hay Sao trẻ không bao giờ biết ngồi một chỗ, chạy đi chạy lại lung tung? Sao trẻ khóc làm nũng, vòi mẹ, không chịu ai bế bồng?
Một người mẹ tâm sự: Đôi lúc muốn phát điên vì con, không biết bé nghĩ gì, lúc thì vui vẻ, lúc thì lầm lì, lúc lại khóc bướng bỉnh, lúc thì chả chịu ăn gì hết. Em mệt mỏi, em phải cáu gắt với con.
NÃO BỘ CỦA TRẺ CON LÀ VŨ TRỤ BAO LA
Bạn có biết không? So với các phần khác, não bộ là cơ quan phát triển nhanh nhất trước 5 tuổi. Sự hình thành của các nơ-ron thần kinh trước 5 tuổi là rất lớn.
Và sự bướng bỉnh của trẻ được giải thích là thường liên quan đến quá trình học hỏi và phát triển của não bộ.
Những việc làm của trẻ đôi lúc làm người mẹ phát điên và cáu kỉnh, nhưng bên trong nó là một chuỗi những liên kết được hình thành.
SỰ BƯỚNG BỈNH CỦA TRẺ
Liệu bạn có yêu trẻ hơn khi biết những câu trả lời sau đây.
TRẺ CON THÍCH BỪA BÃI
Trẻ rất thích sự bừa bộn, quậy "banh nhà", bày đủ thứ và rất bừa bộn trong bữa ăn, tèm lem mặt mũi tay chân.
CÁCH MẸ ỨNG XỬ: Nhớ rằng bừa bộn là đặc tính của trẻ con vì ở đó trẻ đang ghép những bức tranh về đồ vật, mọi thứ bằng cách làm nó bị xáo trộn. Người lớn học mọi thứ theo trình tự và sắp xếp cụ thể, nhưng trẻ con thì không học như vậy, trẻ con học theo sự sắp xếp ngẫu nhiên, càng ngẫu nhiên càng làm trẻ học được nhiều khía cạnh của vật thể. Bạn nên nhớ rằng: trẻ không hề biết vật thể này trước đó giống như bạn.
Báo cáo của TS Perry, L.K., ĐH Wisconsin-Madison, Mỹ đã cho thấy: những đứa trẻ được để tự do bừa bộn tèm nhem trong bữa ăn thì có sự phát triển tốt hơn về ngôn ngữ liên quan đến thức ăn so với các bé bị ép đút ăn. Hơn nữa, trẻ cũng ít biếng ăn hơn.
Điều này không có nghĩa là mẹ cứ để trẻ làm gì thì làm. Mà bạn hãy quy định một thời gian ăn cho trẻ, dưới 30 phút là được khuyên.
Trẻ bừa bộn trò chơi thì quy định thời gian chơi cho trẻ. Khi kết thúc, khuyến khích trẻ cùng dọn dẹp với bạn.
TRẺ THÍCH SỰ LẬP LẠI
Bạn có lúc sẽ bực mình rằng vừa đưa cho trẻ cái remote điều khiển TV, bé thả xuống đất, bé cười. Lần đầu, mẹ cũng cười và nhặt lên cho bé. Bé lại thả xuống cũng cười như cách ban đầu với mẹ, và cứ thế 4-5 lần, mẹ trở nên cáu và la bé. Bé khóc.
CÁCH MẸ ỨNG XỬ: Hãy khoan cáu giận và la bé, bạn hãy nhớ lại rằng: Tại sao bé lại cần hành động lập lại? Sao mà phiền phức thế?
Điều này là do giai đoạn này não bộ trẻ đang phát triển 1 kĩ năng, trong trường hợp này là độ cao và thấp. Khi thả rơi 1 vật làm bé rất thích thú do khác biệt về không gian cao- thấp. Hành động lập lại là giúp bé ghép mảnh ghép độ cao trong não bộ. Lời khuyên là bạn nên hiểu và không la mắng bé. Bên cạnh đó, bạn có thể chủ động chơi trò chơi thả rơi vật thể với bé, chọn một vật có thể có sự tương quan để trẻ học như "con chim" chẳng hạn, bay thấp và bay cao.
TRẺ THÍCH MỘT ĐẶC ĐIỂM
Bạn than phiền rằng: Tại sao trẻ chỉ chọn đúng 1 món trẻ thích? dù đưa các món mới khác, càng làm trẻ bực tức hơn.
Người lớn thích nhiều thứ lắm, thích đẹp, thích rẻ, thích ngon chẳng hạn. Trẻ con thì một vật thì chỉ có 1 điểm làm trẻ thích. Không ai biết trẻ thích điểm nào, do đó, đừng cố thay thế vật đó cho đến khi tự trẻ nhận ra vật khác cũng có 1 đặc điểm khác vật cũ làm trẻ thú vị.
ỨNG XỬ CỦA MẸ: Dạy trẻ về đặc điểm đồ vật là cách chủ động cho trẻ học hỏi thêm đa dạng đồ vật. Hãy chọn đặc tính đặc trưng nhất của vật đó mà dạy trẻ. Ví dụ, xe hơi thì kêu bin bin, con thỏ có đôi tai dài. Có thể so sánh cho bé xem: con thỏ có đôi tai dài nè, còn tai của con thì ngắn nè (để tay bé lên tai của bé để bé sờ, sau khi bé sờ tai con thỏ đồ chơi.
LIỆU SỰ CÁU KỈNH CỦA NGƯỜI MẸ CÓ ẢNH HƯỞNG ĐẾN PHÁT TRIỂN NÃO BỘ CỦA TRẺ?
Báo cáo của TS. Perkins, ĐH Y Michigan cho biết: Những cáu kỉnh hay bực nhọc của người mẹ hoặc người chăm sóc đều có thể ảnh hưởng đến phát triển một số vùng chức năng não bộ của trẻ, liên quan đến trì hoãn học và phân tích ngôn ngữ. Hơn nữa, việc hormone tăng trưởng ở trẻ không ổn định cũng cho thấy liên quan đến trạng thái hay nóng giận của người mẹ.
Bottom line:
Tôi hiểu mỗi ngày người phụ nữ chịu rất nhiều áp lực từ công việc, từ gia đình, và cũng từ chính những hành động ngây ngô bướng bỉnh của trẻ. Tuy nhiên, hãy nhớ làm điều này mỗi khi bạn chuẩn bị bực mình với trẻ.
1. Hãy hiểu rằng sự bướng bỉnh hay sự đòi dai dẳng của trẻ là có lí do.
2. Hãy im lặng 3 phút, đếm 1 - 2- 3, hít thở nhẹ nhàng, hơi thở của tiếng đếm thứ 3 hít sâu và thở hết hơi ra. Điều này sẽ làm bạn bình tĩnh hơn, nó cũng điều hòa nhịp tim cũng như hormone stress của bạn.
3. Áp dụng một số luật và nguyên tắc ở trên trong những tình huống tương tự. Nếu cảm thấy trẻ quá bướng thì nên giao công việc cho ai đó, chồng bạn chẳng hạn. Sau đó, bạn đi nghĩ hoặc làm công việc khác 5-10 phút, rồi quay lại với bé. Đừng cố gắng chịu đựng một mình.
4. Mọi chuyện đều sẽ tốt lành. Hãy tin điều này, mỗi ngày con trẻ sẽ lớn khôn dưới tình yêu và sự hi sinh của bạn.
Nguồn: Anh Nguyen
THÔNG TIN CHI TIẾT Sao chép link
Ngày đăng: 15/03/2023
Ngày kiểm tra: 10/11/2024
ĐÁNH GIÁ VI PHẠM
VIVD: Không vi phạm